Blog của tui – Nó thường nghĩ là mình ích kỉ, một người ích kỉ nhất trong những người khác. Nên nó luôn nhắc bản thân là phải đứng trên phương diện của đối phương, hoàn cảnh của họ để mà cảm thông. Khi nó đi mua, giúp ai đó trên đường với một món đồ không quý giá. Bạn bè thường nhăn nhó:
“mày bị lừa rồi, chẳng đáng bằng đó đâu”
Rồi thì nó chỉ cười không sao, chắc họ cũng cần tiền mà. Khi một ông taxi chở nó một vòng to lớn đến một cái địa chỉ sai, rồi lại chở nó một vòng về đúng địa chỉ. Số tiền nó phải trả là gấp 3, có tức có ấm ức lắm chớ. Vì cả ngày làm thêm của nó coi như đi tong
Bạn nó nhắn tin đừng có trả tiền đó. Nhưng nó vẫn trả và nghĩ “không sao. Chắc ông ấy không cố ý, ông ấy cần mà.”. Rồi lại những lần nó phải làm phải ở lại thêm giờ, để hoàn tất công việc mà những người khác chưa hoàn thành thì chắc họ có việc gấp rồi cứ nhiều nhiều chồng chất. Nó tìm đủ những lí do để thông cảm người khác. Có lẽ nhiều người nghĩ là ngốc, ngây thơ. Cũng chẳng hiền lành hay dễ dàng tha thứ, đơn giản là nó vẫn nhớ từng chuyện đó thôi. Ích kỷ lắm.
Nhưng nó tin, ở đâu đó xung quanh nó đang tìm lí do để thông cảm cho nó. Có lẽ là hiện tại, có lẽ là tương lai. Cứ tìm kiếm, nó tin sẽ tìm thấy tất cả.
Nếu cuộc sống này là một chuyến du hành hữu hạn, tại sao không tận hưởng nó từng giây?
Có lúc tôi cũng giống bạn !Haizz cuộc sống này, đâu phải ai cũng nghĩ được như bạn đâu?! hì
bớt suy nghĩ nhiều để cuộc sống vui vẻ Thảo ak2, hihi
uhm ha ^^!