Danh Ngôn

50+ Câu Nói Hay, Danh Ngôn Của Helen Keller

Helen Keller sinh ngày 27 tháng 6 năm 1880 tại Tuscumbia, Alabama. Bà là một tác giả, nhà hoạt động chính trị, giảng viên người Mỹ và là người mù điếc đầu tiên có bằng cử nhân nghệ thuật.

Keller sinh ra là một đứa trẻ khỏe mạnh nhưng ở tuổi 19, cô bị điếc và mù do một căn bệnh không rõ nguyên nhân, có lẽ là viêm màng não hoặc bệnh ban đỏ. Khi lớn lên trong thời thơ ấu, Helen và bạn của cô, Martha Washington, đã phát minh ra một ngôn ngữ ký hiệu hạn chế để giao tiếp với nhau. Tuy nhiên, Keller đã trở thành một đứa trẻ không thể kiểm soát và nhiều người thân trong gia đình cảm thấy cô nên được đưa vào cơ sở giáo dục.

Mẹ cô không bao giờ từ bỏ cô và không ngừng cố gắng tìm ra những giải pháp có thể cải thiện tình trạng của con gái mình . Vì vậy, cuộc đời của Helen đã thay đổi khi Anne Sullivan đến Tuscumbia để làm giáo viên cho cô. Thành công của Sullivan với Helen vẫn là một câu chuyện phi thường và đáng chú ý và được mọi người biết đến nhiều nhất nhờ bộ phim Người thợ kỳ diệu .

Sau khi tốt nghiệp đại học, Keller đã trở thành một giảng viên nổi tiếng nhờ chia sẻ kinh nghiệm của mình với khán giả và làm việc thay mặt cho những người khuyết tật khác. Cô ấy đã mang lại nguồn cảm hứng bằng cách trở thành một tấm gương mạnh mẽ cho thấy lòng quyết tâm và sự chăm chỉ có thể cho phép bất kỳ ai vượt qua những trở ngại khủng khiếp nhất trong cuộc sống.

Dưới đây là danh ngôn của Helen Keller về hạnh phúc, tầm nhìn và mục đích.


Danh ngôn của Helen Keller

Lạc quan là niềm tin dẫn tới thành tựu. Bạn chẳng thể làm được điều gì mà thiếu đi hy vọng và sự tự tin.

Cùng bước với một người bạn trong bóng tối tốt hơn là bước một mình trong ánh sáng.

Thành công và hạnh phúc nằm trong bạn. Quyết tâm hạnh phúc, và niềm vui sẽ đi cùng bạn để hình thành đạo quân bất khả chiến bại chống lại nghịch cảnh.

Một mình, ta làm được rất ít; cùng nhau, ta làm được rất nhiều.

Tính cách không thể phát triển một cách dễ dàng và yên lặng. Chỉ qua trải nghiệm thử thách và gian khổ mà tâm hồn trở nên mạnh mẽ hơn, hoài bão hình thành và thành công đạt được.

Thật tuyệt vời là con người đã sử dụng biết bao thời gian để chống lại cái ác. Giá mà họ cũng sử dụng năng lượng đó để yêu thương người khác, cái ác sẽ tự chết vì buồn chán.

Chừng nào mà kỷ niệm về những người bạn thân thương vẫn sống trong tim tôi, tôi sẽ nói rằng đời tốt đẹp.

Sự khoan dung là món quà lớn nhất của tâm hồn; nó đòi hỏi nỗi lực của bộ não cũng nhiều như khi bạn phải giữ thăng bằng khi đi xe đạp.

Chúng ta có thể đã chữa trị được hầu hết thói xấu xa; nhưng chúng ta vẫn chưa tìm ra liều thuốc cho thói xấu tồi tệ nhất, sự vô cảm của con người.

Kết quả cao nhất của giáo dục là sự khoan dung.

Chúng ta không bao giờ có thể học được sự can đảm và kiên nhẫn nếu chỉ có niềm vui trên thế gian này.

Ta không thể đánh mất những gì ta từng tận hưởng. Tất cả những gì ta yêu sâu sắc trở thành một phần trong ta.

Cũng như sự ích kỷ và phàn nàn làm tha hóa tâm hồn, tình yêu với những niềm vui của mình làm tầm nhìn trở nên rõ ràng và sắc nét.

Cuộc sống là một chuỗi bài học mà bạn cần phải sống mới hiểu được.

Niềm tin là sức mạnh có thể khiến thế giới tan vỡ xuất hiện trong ánh sáng.

Không ai có quyền hưởng thụ hạnh phúc mà không tạo ra nó.

Hãy quay về hướng mặt trời, và bạn sẽ không thấy bóng tối.

Thay vì so sánh mình với những người may mắn hơn mình, ta nên so sánh mình với số đông con người. Và rồi sẽ có vẻ như chúng ta là những người may mắn.

Điều tốt đẹp nhất trên thế gian này không thể nhìn thấy hoặc thậm chí chạm vào – chúng phải được cảm nhận bằng trái tim.

Sự đảm bảo chỉ là mê tín mà thôi. Nó không tồn tại trong tự nhiên, loài người nói chung cũng không trải nghiệm nó. Lảng tránh nguy hiểm về lâu dài không an toàn hơn nhảy thẳng vào nguy hiểm. Cuộc sống hoặc là một cuộc phiêu lưu táo bạo, hoặc chẳng là gì cả.

Điều tôi đi tìm không ở ngoài kia, nó ở trong bản thân tôi.

Đừng bao giờ cúi đầu. Hãy luôn ngẩng cao. Nhìn thẳng vào mắt thế giới.

Cả thế giới ngập tràn thống khổ. Nó cũng ngập tràn chiến thắng.

Trước khi số đông con người tràn đầy tinh thần trách nhiệm đối với lợi ích của người khác, công bằng xã hội sẽ chẳng bao giờ đạt được.

Nhiều người có ý tưởng sai lầm về điều sản sinh ra hạnh phúc đích thực. Nó không đạt được qua sự tự thỏa mãn mà qua sự trung thành với một mục đích đáng giá.

Cuộc sống rất thú vị, và thú vị nhất khi nó được sống vì người khác.

Thật khó để khiến những người có mọi thứ quan tâm tới những người chẳng có thứ gì.

Mọi thứ đều chứa đựng điều bí ẩn, thậm chí cả bóng tối và sự câm lặng, và tôi học được rằng cho dù tôi ở trạng thái nào, tôi cũng có thể yên bình.

Tôi chỉ là một, nhưng tôi vẫn là một. Tôi không thể làm mọi thứ, nhưng tôi vẫn có thể làm gì đó; và bởi vì tôi không thể làm tất cả, tôi sẽ không từ chối làm điều tôi có thể.

Khi ta làm hết sức của mình, ta không thể biết điều kỳ diệu nào sẽ xảy đến trong cuộc sống của ta, hoặc trong cuộc sống của người khác.

Tôi khao khát làm được những điều vĩ đại và cao cả, nhưng trách nhiệm chính của tôi là làm được những điều nhỏ nhặt như thể chúng vĩ đại và cao cả.

Trường học không phải nơi để đi tìm ý tưởng.

Sự phong phú tuyệt diệu của trải nghiệm sẽ mất đi đôi chút phần thưởng niềm vui nếu không có giới hạn để vượt qua. Thời khắc lên tới đỉnh núi sẽ chẳng tuyệt vời được bằng một nửa nếu không phải đi qua những thung lũng tối tăm.

Than thân trách phận là kẻ thù tồi tệ nhất của chúng ta, và nếu ta đầu hàng nó, ta sẽ chẳng làm được gì khôn ngoan trên thế giới này.

Thế giới đang tiến về phía trước, không phải bởi cú đẩy mạnh mẽ của những anh hùng, mà bởi tổng hòa cú đẩy yếu hơn của những người lao động lương thiện.

Thật tuyệt vời khi trèo lên những ngọn núi trong trẻo của bầu trời. Đằng sau tôi và trước tôi là Chúa, và tôi không sợ hãi.

Nhiều người không biết nhiều hơn những gì nằm ngoài tầm trải nghiệm nhỏ bé của mình. Họ nhìn vào trong mình – và chẳng tìm thấy gì cả! Vì thế họ kết luận rằng cũng chẳng có gì ở bên ngoài họ.

Trong lúc họ còn đang nói với nhau không thể làm được điều đó đâu, nó đã được làm xong rồi.

Không kẻ bi quan nào có thể phát hiện ra bí ẩn của những vì sao, hay căng buồm tới miền đất mới, hay mở cánh cửa vào linh hồn của con người.

Người ta không thích suy nghĩ. Nếu một người nghĩ, anh ta phải đi đến kết luận. Kết luận không phải lúc nào cũng dễ chịu.

Xem thêm:


Lời kết

Hy vọng, qua bài viết “Danh ngôn của Helen Keller” của Isachhay bạn đã hiểu hơn về chủ đề này. Chúc bạn thành công.

Về biên tập viên

nguyentrunghung

Để lại bình luận của bạn