Blog của tui

Tâm sự tháng 10: Đọc sách khi cô đơn cũng tuyệt đấy bạn

Có khi nào bạn tự hỏi là khi buồn thì đọc sách có phải là cách tốt nhất hay chưa? Để trả lời cho câu hỏi này không hẳn chỉ là trả lời “Có” hay “Không” mà đòi hỏi cảm nghiệm của mỗi người. Riêng Tuấn Anh thì thấy đọc sách trong lúc bản thân cô đơn nhất không hẳn là buồn càng thêm buồn, mà ngược lại để thấy cuộc đời không buồn như chúng ta vẫn nghĩ.

Với những ai có tâm hồn sâu lắng, nhạy cảm, họ thích ghi lại những cảm xúc của bản thân qua những trang viết hoặc đơn giản là bày tỏ với ai đó chỉ để tìm sự đồng cảm với mình. Còn với tôi, những lúc cô đơn nhất, tôi thường nghe nhạc không lời, đi du lịch… hoặc ngồi ở một góc yên tĩnh nào đó để đọc những cuốn sách hay dành cho người cô đơn.

Đơn giản vì tôi thấy làm như thế, tôi sẽ cân bằng cuộc sống của mình nhiều hơn.

Với thời tiết tháng 10 thế này, trời càng lạnh hơn. Có lẽ năm nay đông đến muộn hơn, cũng vì với cái thời tiết chuyển mùa này khiến con người ta dễ suy tư và trầm lặng hơn chăng???

Sau khi rời công ty, tôi lặng lẽ đi dạo quanh khắp các con đường ở Sài Gòn này và tai thì gắn headphone nghe nhạc thư giãn. Máy nghe nhạc chuyển bài mới, nghe bản “Khi người lớn cô đơn của Phạm Hồng Phước chợt thấy sao bài hát nó giống tâm trạng tôi hiện giờ thế.

Một chàng trai 26 tuổi như tôi, cái tuổi với nhiều đam mê với chuỗi công việc làm niềm vui cho cuộc sống. Lâu lâu thì tự trốn đi du lịch đâu đó ít ngày để cảm thụ sự bình yên của đời…

Tôi tâm trạng quá đúng không các bạn?

Đọc sách khi cô đơn cũng là một giải pháp tốt đấy chứ!

Cuộc sống này, ai rồi cũng sẽ một lúc rơi vào hoàn cảnh cô đơn vô định – “ta buồn không hiểu vì sao ta buồn”. Có người để cho sự cô đơn áp chế chính họ, lại cũng có người đi tìm những niềm vui nhỏ nào ấy để không muốn mắc kẹt trong sự buồn bã. Có lẽ tôi là kiểu tuýp người thứ 2.

Với tôi, chỉ lúc thế này tôi hay để mình chìm vào những trang sách hoặc tắt máy điện thoại, lang thang đâu đó một mình.

Đọc sách khi buồn, nỗi phiền não trong tôi được tháo gỡ và giải tỏa.

Thường tôi sẽ ghé 1 nhà sách gần nhà để tìm mấy cuốn sách dành cho người trẻ, những tựa sách có thể giúp tôi hiêu thêm về tuổi trẻ của mình. Có lẽ sẽ lang thang cả buổi tối suốt mấy tiếng ở quầy sách.

Tôi thậm chí có thể đứng đọc truyện Conan như một cậu bé cấp 1 và cứ thế say sưa đọc. Tôi cũng sẽ lướt qua những quyển sách hay mà tựa sách gợi được một chút tâm trạng của tôi, có thể là chia sẻ về quãng thời gian nào đó trong nhịp đời, những mất mát, buồn bực…

Mỗi lần đọc những tựa sách đó, tôi luôn có những hình dung về những người xung quanh tôi, nội dung của nó cứ như được viết riêng dành cho họ vậy.

Đọc sách khi cô đơn, tôi như cân bằng cuộc sống khi thấy chính bản thân mình trong từng cuốn sách nói đến, bởi nó gần gũi và chân thật.

Cách đây gần 3 năm, tôi có ghé nhà một cô bạn chơi và vô tình thấy trong góc bàn là một cuốn sách thể loại tản văn. Tên cuốn sách là Lưng Chừng Cô Đơn do một tác giả trẻ viết ra. Cuốn sách mà chỉ khi nghe qua cái tựa thôi cũng đã thấy có những trải lòng về cuộc đời rồi. Càng thú vị hơn khi nó được biên soạn bởi một tác giả nam sinh 1987 – Nguyễn Ngọc Thạch.

Nội dung sách khá ổn khi nói về những câu chuyện buồn dành cho người trẻ – cái độ tuổi mà niềm vui và mất thăng bằng cuộc sống nhiều nhất. Lưng Chừng Cô Đơn, tôi cảm thấy nó như là tiếng lòng cả về phương diện tình yêu, và cũng phản ánh đầy đủ mọi khía cạnh cuộc sống mà bất cứ ai cũng có thể chạm đến được.

Với tính tò mò, tôi mượn cuốn sách của cô bạn và đọc nó cho cả ngày chủ nhật hôm sau tại quán cà phê quen thuộc. Cả cuốn sách hầu như không nhận thấy 1 đại từ “tôi” nào cả, Nguyễn Ngọc Thạch đã dùng tiếng nói chung để chỉ viết riêng cho những người trẻ như tôi – những người hoang mang trong cuộc sống, ngây ngô trong tình cảm và lúc nào cũng thấy bến đời chông chênh quá.

Tác giả khiến tôi phải quan sát, phải nhìn trong cái quán cafe nhỏ này, bàn nào cũng kín người ngồi, nhưng mỗi người như đang chìm vào thế giới riêng của họ trên chiếc máy điện thoại, lên Facebook than thở sao họ cô đơn quá, mặc dù chẳng thèm nói với người bên bạn cạnh họ nửa lời.

Hoặc thể như câu chuyện của các bạn nữ ngồi bàn bên, họ nói chuyện trong hào hứng, rồi cũng có người thở dài: “sau này có gia đình hết rồi, biết có còn ngồi lại được với nhau hay không”, nhìn lại bản thân rồi cũng tự hỏi, lấy ai, ai lấy, bao giờ…???”

Cuốn sách khi ấy cho tôi nhiều cảm xúc nhiều hơn những cuốn sách tản văn khác mà tôi từng đọc trước đó. Tôi thấy nhớ những kỷ niệm thời học sinh, thấy có lỗi với ba mẹ vì hay hờn giận trách cứ..cứ thế mà cảm xúc chi phối chỉ từ 1 cuốn sách này.

Tôi đã đọc đi đọc lại khá nhiều lần, vẫn biết là nó rất buồn đấy, nó khắc sâu hơn nỗi chán chường, cô đơn nhưng đọng lại sau hết là con người ta vẫn cần phải nhìn nhau mà mỉm cười, phải biết gượng dậy và tập yêu thương cuộc sống này nhiều hơn.

Đọc sách khi cô đơn trong tình yêu sẽ nhanh chóng học được cách buông bỏ

Có lẽ cuộc sống hiện đại quá nên người trẻ như tôi và bạn luôn dễ bị cảm giác cô đơn bủa vây lấy. Đọc nhiều sách, đi từ cảm xuc2 này đến cảm xúc khác thì cái buồn, cô đơn luôn là đề tài nóng cho những cây bút trẻ.

Đọc sách để chạy trốn khỏi xô bồ của cuộc sống, sau đó trở lại và lợi hại hơn xưa!!!

Có những khoảng thời gian ngắn tôi gặp nhiều áp lực lớn, nhiều bế tắc trong công việc không thể giải quyết được, tôi thường nghĩ đến việc tìm một nơi nào để “chạy trốn”. Với chiếc xe Wave cùng balo nhỏ luôn là 2 dụng cụ theo tôi nhất, cũng không quên bỏ vào balo vài cuốn sách đọc khi cô đơn và tôi bắt đầu đi “trốn” vài ngày.

Tôi tuy sinh ra ở thành phố nhưng lại yêu biển cực kỳ. Biển bao la và yên tĩnh, tôi thích nghe tiếng sóng cứ thế mà ầm ầm ù ù, nghe rất thích. Chính khi ấy tôi lại cho phép bản thân được hưởng thụ sự bình yên, không vướng bận công việc, không điện thoại, chỉ riêng mình tôi. Phải nói rằng khi nhìn lại những gì đã qua, nhìn nhận lại mọi vấn đề, tìm cách giải quyết cho tất cả những tồn đọng trong con người mình.

Chỉ đơn giản là ngồi đó và nghiền ngẫm những cuốn sách dành cho người cô đơn. Những quyển sách đôi khi tôi xem chúng như người bạn tri kỉ giúp tôi mạnh mẽ hơn, chững chạc hơn trong suy nghĩ để đối mặt với mọi chuyện, cân bằng lại cuộc sống.

Cuộc sống thế đó bạn, tôi đôi khi vui tính những cũng lắm lúc trầm mình. Chỉ là người đối diện có “rà trúng đài” của tôi hay không thôi.

Về biên tập viên

Tuấn Ca

Công việc của tôi không liên quan tới việc kinh doanh nhưng tôi có niềm đam mê bất tận với viết lách và thích đọc những tựa sách hay. Tôi tạo ra Blog này trước tiên để lưu trữ những vấn đề hữu ích dành cho tôi, sau đó là để chia sẻ, học hỏi với bạn bè những người mà tôi biết.

2 Comments

Để lại bình luận của bạn